Phương trình kế toán cơ bản là nền tảng cho báo cáo tài chính, giúp liên kết các thông số và hệ thống báo cáo tài vụ với nhau. Nó là một phương trình thể hiện các mối quan hệ về tài sản, minh họa mối liên kết về số tài sản, nợ phải trả, cổ đông và chủ sở hữu cổ phần.
Phương trình kế toán cơ bản là gì?
Phương trình kế toán cơ bản (Thuật ngữ tiếng Anh: Fundamental accounting equation) là nền tảng của các báo cáo tài chính, là sợi dây xâu chuỗi và liên kết hệ thống các báo cáo tài chính với nhau.
Phương trình kế toán là một phương trình phản ánh đối tượng của kế toán là tài sản với tính hai mặt độc lập nhau nhưng luôn cân bằng về tổng, đồng thời quyết định phương pháp ghi chép tính toán của kế toán trong doanh nghiệp.
Có nhiều phương trình kế toán (còn gọi là cân đối kế toán), nhưng chỉ có một trong số đó được gọi là phương trình kế toán cơ bản (fundamental accounting equation), đó là phương trình:
Tổng tài sản = Tổng nguồn vốn
Nguồn vốn huy động được có thể từ vốn tự có (Vốn chủ sở hữu) hoặc vốn vay, do đó, nó còn được thể hiện bằng phương trình dưới đây:
Tổng tài sản = Nợ phải trả + Vốn chủ sở hữu
Trong đó:
- Nguồn vốn chủ sử hữu: Là số tiền thực tiễn của doanh nghiệp (Khả năng thực lực của Doanh nghiệp).
- Tài sản: Là tổng tài sản hiện có trong Doanh nghiệp.
- Nợ phải trả: Là nợ chiếm dụng (Nợ nhà cung cấp), Nợ tín dụng (Nợ ngân hàng), Nợ thuế (Nợ nhà nước)
Phương trình trên là nguồn gốc của các phương trình kế toán khác, hay có thể diễn đạt một cách hình tượng hơn là phương trình mẹ đẻ ra các phương trình con.